DÊ CON VÀ ĐỈNH NÚI
Trên thảo nguyên xanh mướt, có một chú dê con tên là Mây. Mây có đôi sừng nhỏ xinh và đôi chân nhanh nhẹn, nhưng trái tim Mây lại hướng về nơi cao nhất: Đỉnh Núi Nguyệt Cầu.
Chú Bách, chú dê già nhất bầy, thường kể về vẻ đẹp của đỉnh núi. "Cháu biết không, Mây? Từ trên đó, cháu sẽ thấy cả thế giới giống như một tấm chăn len đầy màu sắc."
Mây nhắm mắt lại. Cậu tưởng tượng cảm giác gió reo bên tai và nhìn những đám mây trôi dưới chân mình. "Cháu sẽ lên đó!" Mây tự nhủ, lòng đầy quyết tâm.
Sáng hôm sau, Mây chào Chú Bách và bắt đầu cuộc hành trình. Đường lên núi ban đầu thật dễ dàng, chỉ là những bãi cỏ dốc. Mây nhảy nhót vui vẻ!
Nhưng rồi con đường trở nên khó khăn hơn. Những tảng đá lớn và sắc nhọn xuất hiện. Mây phải cẩn thận từng bước chân nhỏ bé của mình.
Một lúc sau, Mây gặp một khe hở rộng! Quá sợ hãi, Mây co lại và nghĩ, "Núi Nguyệt Cầu cao quá... có lẽ mình không làm được."
Bỗng Mây nhớ lời Chú Bách: "Dê con không bao giờ bỏ cuộc, Mây ạ. Cháu luôn có sự can đảm trong tim. Chỉ cần tin vào đôi chân của mình."
Hít một hơi thật sâu, Mây chạy lấy đà, Nhảy vọt! Đôi chân nhỏ bé của cậu bám chắc vào vách đá đối diện. Mây đã vượt qua!
Cuối cùng, Mây cũng đến đỉnh. Gió mát thổi qua bộ lông. Mây nhìn xuống, và thật sự, cả thế giới là một tấm chăn len đầy màu sắc, lấp lánh dưới ánh mặt trời!
Mây cười toe toét. "Thật tuyệt vời!" Cậu bé biết rằng đây chỉ là khởi đầu của nhiều chuyến phiêu lưu khác đang chờ đợi đôi chân nhanh nhẹn của mình.
Nhận xét
Đăng nhận xét