Gấu trúc đỏ và ngôi nhà mới
Trúc là một cô gấu trúc đỏ nhỏ bé, có bộ lông mềm mại như hoàng hôn. Hôm nay, cô phải rời xa cái cây trúc quen thuộc của mình. "Tạm biệt nhé," cô thì thầm, ôm lấy thân cây.
Mẹ của Trúc nói rằng ngôi nhà mới có nhiều tre hơn, và một dòng suối trong vắt. Nhưng Trúc chỉ thấy con đường dài phía trước, lòng nặng trĩu những điều chưa biết.
Cuối cùng, họ cũng đến. Ngôi nhà mới không phải là một cái cây, mà là một hang động nhỏ ấm cúng dưới một tảng đá phủ đầy rêu xanh và dương xỉ.
Bên trong hang thật ấm áp, nhưng bên ngoài thật ồn ào. Tiếng gió, tiếng lá xào xạc... không phải những âm thanh quen thuộc của ngôi nhà cũ. Trúc cảm thấy cô đơn.
Bỗng dưng, một tia sáng lấp lánh thu hút sự chú ý của Trúc. Đó là một bông hoa rừng nhỏ, màu tím tươi tắn, đang nở rộ ngay sát mép cửa hang đá.
Trúc nhớ lời Mẹ: "Mỗi nơi mới đều có những điều mới mẻ đang chờ con khám phá." Cô bé hít một hơi thật sâu và can đảm bước ra ngoài để bắt đầu tìm kiếm.
"Chào bạn! Bạn là người mới phải không?" Một giọng nói nhỏ, nhanh nhẹn vang lên. Một chú sóc bay tên là Sải đang lướt từ cành cây cao xuống và vẫy chiếc đuôi to.
Sải dẫn Trúc đi qua những bụi cây dương xỉ. Và đúng như lời Mẹ nói! Một dòng suối trong vắt chảy róc rách, và một khu rừng tre xanh tốt đang chờ đợi họ.
Trúc hít hà mùi hương mát lành của tre mới. Cô bé nhận ra, ngôi nhà không chỉ là nơi cô ngủ, mà còn là nơi cô tạo ra những kỷ niệm mới và tìm thấy niềm vui mới.
Ngôi nhà mới đã trở thành Ngôi nhà của Trúc. Cô bé có tre mới, dòng suối mới, và một người bạn mới. Đôi khi, sự thay đổi lại là món quà tuyệt vời nhất!
Nhận xét
Đăng nhận xét