Chú Chó Robot và Người Bạn Thật

 

Kít là chú chó robot hoàn hảo nhất. Chú có lớp vỏ bóng loáng, đôi mắt đèn LED sáng rực và luôn biết cách an ủi cậu chủ An khi cậu buồn.


Kít có một nút bấm "Vui Vẻ" đặc biệt. Khi An nhấn, Kít sẽ tự động nhào lộn, kêu "Gâu! Gâu!" vui nhộn và thậm chí còn bật một bài hát ru.


Mọi thứ Kít làm đều theo lập trình, chính xác và đúng giờ. Kít là người bạn đồng hành số 1 của An, nhưng An vẫn cảm thấy thiếu thiếu điều gì đó.


Một buổi chiều, ở công viên, An và Kít gặp một chú chó lông xù, màu trắng như cục bông. Chú chó ấy tên là Bông.


Kít đưa ra một cánh tay robot để "bắt tay". Bông lùi lại, thay vì bắt tay, Bông chỉ cọ nhẹ chiếc mũi ẩm ướt, lạnh lạnh của mình vào chân An.


Kít bắt đầu phân tích: "Lỗi tương tác. Bông không tuân theo giao thức chào hỏi 1.0. Bông nên làm gì đó khác."


Bỗng, Bông chạy vụt đi, đuổi theo một chiếc lá đang bay. Không theo lập trình, không lý do, chỉ là một niềm vui bất chợt, ngốc nghếch.


An bật cười. An ôm Kít và nói: "Kít, cậu không cần phải biết lý do đâu. Đó là bạn bè thật, không cần nút bấm."


Từ đó, Kít không còn chỉ biết chức năng "Vui Vẻ" nữa. Kít học cách "chơi" theo một cách mới: chạy theo Bông, không cần biết tại sao; hoặc chỉ đơn giản là nằm cạnh An.


Kít vẫn là chú chó robot hoàn hảo. Nhưng giờ đây, Kít còn có một thứ quý giá hơn mọi lập trình: Một Người Bạn Thật. Và An có cả hai điều tuyệt vời ấy.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

THI TRẠNG NGUYÊN TIẾNG VIỆT – GIỮ GÌN VÀ LAN TỎA VẺ ĐẸP CỦA TIẾNG MẸ ĐẺ

Bé An Tập Viết

Làm sao để con có thể nói “không” khi bị bạn bè rủ rê làm điều sai?