Bướm Tiên Giữ Lửa Đêm
Trong sâu thẳm bầu trời đêm, nơi những giấc mơ được dệt nên, có một nàng bướm nhỏ tên là Tinh. Đôi cánh của cô lấp lánh như thể được khảm từ hàng ngàn mảnh sao băng lấp lánh.
Nhiệm vụ của Tinh thật đặc biệt: mang ánh sáng đến những góc khuất lạnh lẽo nhất của màn đêm. Tối nay, Mặt Trăng buồn bã trao cho cô một hạt sao nhỏ đang sắp tắt.
"Hãy đưa hạt sao này về Hồ Sao trước khi ánh sáng cuối cùng vụt tắt," Mặt Trăng thì thầm. Tinh cất cánh, bay vút qua những đám mây mỏng. Nhưng đêm nay, gió mạnh và bầu trời tối hơn bao giờ hết, khiến cô hơi sợ hãi.
Ở ngọn cây cao nhất, chú cú nhỏ tên Minh đang quan sát. Với đôi mắt to tròn, Minh thấy rõ nỗi lo lắng trên đôi cánh lấp lánh của Tinh. Chú khẽ gọi: "Bướm nhỏ ơi, đừng sợ hãi. Cháu cần một người dẫn đường không?"
Tinh ngừng lại, lòng thầm cảm ơn. Cô chỉ vào hạt sao đang mờ dần. "Cháu phải đưa hạt sao này qua đám Mù Sương Buồn kia. Nó đang cố gắng dập tắt ánh sáng của cháu."
Minh gật đầu. "Hãy nhớ, ánh sáng trên đôi cánh cháu còn mạnh hơn bất kỳ sương mù nào." Tinh hít một hơi thật sâu và lao thẳng vào làn sương mù. Lạnh lẽo và nặng nề, sương mù cố bao bọc lấy cô.
Tinh nhắm mắt lại và tập trung toàn bộ ánh sáng từ đôi cánh của mình. Cô không thể để hạt sao mờ đi! Ánh sáng rực rỡ từ Tinh lan tỏa, như một ngọn hải đăng nhỏ bé trong bóng tối.
Sương mù bị ánh sáng ấm áp đẩy lùi, tan ra và mở một con đường trong veo! Phía trước Tinh, cuối con đường, là Hồ Sao lấp lánh. "Cháu đã làm được!" Minh kêu lên từ xa.
Hồ Sao giống như một tấm gương khổng lồ, phản chiếu vô vàn ngôi sao đã rơi xuống. Tinh nhẹ nhàng thả hạt sao đang yếu ớt xuống mặt hồ. Ngay lập tức, nó bừng sáng, trở thành một ngôi sao mới rực rỡ!
Tinh bay về phía Minh, đôi cánh giờ đây lấp lánh hơn bao giờ hết, không chỉ vì ánh sao, mà vì lòng dũng cảm. Cô đã mang ánh sáng và hy vọng trở lại cho bầu trời đêm. Chúc ngủ ngon, những giấc mơ lấp lánh!
Nhận xét
Đăng nhận xét