Vườn Đen Kêu Vang Núi Rừng

 


Ánh là một cô bé sống ở rìa khu rừng, nơi những ngọn núi cao chạm tới mây. Cô bé yêu âm nhạc hơn bất cứ thứ gì trên đời, nhưng ngôi làng của cô lại rất yên tĩnh.


Một đêm, một giai điệu lạ lùng vang vọng từ sâu thẳm khu rừng. Đó không phải là tiếng chim hót hay tiếng suối reo, mà là một bản nhạc du dương, huyền bí.


Dân làng nói rằng đó là tiếng của "Vườn Đen" và cảnh báo Ánh không được đến gần. Họ kể rằng khu vườn đó rất đáng sợ, nơi bóng tối ngự trị và không có gì sống sót.


Nhưng sự tò mò của Ánh lớn hơn nỗi sợ hãi. Cô bé tin rằng một nơi có thể tạo ra âm nhạc đẹp đến vậy không thể nào đáng sợ. Cô quyết định đi tìm Vườn Đen.


Càng đi sâu, khu rừng càng tối. Những cái cây cao lớn che khuất ánh sáng, và không khí trở nên lạnh lẽo. Ánh bắt đầu cảm thấy lo lắng.



Cuối cùng, cô bé đến một khoảng đất trống. Trước mặt cô là một khu vườn kỳ lạ. Những cái cây không có lá, chỉ có những cành cây đen nhánh, xoắn lại với nhau.


Nhưng khi Ánh bước vào, cô bé nhận ra rằng những cành cây đó không phải là cây, mà là những chiếc kèn, những cây đàn, và những chiếc chuông được tạo thành từ gỗ đen bóng.


Một làn gió nhẹ thổi qua, và những nhạc cụ bằng gỗ bắt đầu rung lên, tạo ra một bản giao hưởng tuyệt vời. Cả khu vườn bừng sáng với những nốt nhạc lấp lánh đủ màu sắc.


Ánh lấy chiếc sáo của mình ra và bắt đầu thổi. Giai điệu của cô bé hòa quyện với âm nhạc của khu vườn, tạo nên một bản hòa tấu chưa từng có.


Từ đó, mỗi khi Ánh thổi sáo, Vườn Đen lại ngân lên những giai điệu tuyệt vời, và cả khu rừng không còn sợ hãi nữa. Mọi người trong làng đều biết rằng Vườn Đen không phải là nơi của bóng tối, mà là nơi của âm nhạc và phép màu.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

THI TRẠNG NGUYÊN TIẾNG VIỆT – GIỮ GÌN VÀ LAN TỎA VẺ ĐẸP CỦA TIẾNG MẸ ĐẺ

Bé An Tập Viết

Làm sao để con có thể nói “không” khi bị bạn bè rủ rê làm điều sai?