Sóc và Cánh Đồng Làng

 


Sóc là một chú trâu khỏe mạnh, với hai chiếc sừng cong vút như vầng trăng khuyết. Mỗi buổi sáng, cậu và cậu chủ Nam lại ra đồng. Sóc yêu công việc của mình. Cậu ấy cảm thấy mình là người hùng của cả cánh đồng.


Cánh đồng là nhà của Sóc. Cậu biết từng thửa ruộng, từng con mương. Cậu cày bừa thật cẩn thận, làm cho đất tơi xốp, sẵn sàng đón những hạt mầm mới.


Một ngày nọ, một chiếc máy cày lớn, màu đỏ chói lọi, được đưa đến. Nó chạy nhanh hơn Sóc rất nhiều. "Két! Két! Két!" - tiếng máy kêu vang khắp cánh đồng.


Sóc đứng nhìn từ xa, lòng buồn rười rượi. Cậu chủ Nam vỗ về cậu, nhưng Sóc vẫn cảm thấy mình không còn quan trọng nữa. Cậu nghĩ, "Mình không còn cần thiết nữa rồi."


Cánh đồng vẫn cần được cày, nhưng giờ đây, chiếc máy cày làm tất cả. Sóc chỉ đứng nhìn, cảm thấy cô đơn. Những chú chim sẻ thường đậu trên lưng cậu giờ cũng bay theo chiếc máy.


Vài ngày sau, một cơn mưa lớn ập đến. Cánh đồng trở nên lầy lội. Chiếc máy cày cố gắng di chuyển nhưng bánh xe của nó bị lún sâu vào bùn. "Ùm! Ùm! Ùm!" - nó kêu lên một tiếng rồi tắt ngúm.


Cậu chủ Nam chạy đến, cố gắng kéo chiếc máy lên nhưng không được. Cậu nhìn về phía Sóc. Đôi mắt cậu ấy lấp lánh một tia hy vọng.


Sóc thấy cậu chủ cần mình. Cậu ấy chạy đến, không một chút chần chừ. Sóc được buộc vào chiếc máy cày. Với tất cả sức mạnh của mình, cậu kéo!


"KÉO NỮA ĐI, SÓC!" - Nam reo lên. Sóc dồn hết sức lực. "Két... két... KÉO!" - chiếc máy cày từ từ nhích lên khỏi vũng bùn.

Từ đó, Sóc và Nam luôn làm việc cùng nhau. Chiếc máy cày trở thành một người bạn, giúp đỡ họ. Sóc không còn cảm thấy cô đơn nữa. Cậu biết rằng, sức mạnh của cậu và tình yêu của cậu dành cho cánh đồng là điều không gì có thể thay thế được.



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

THI TRẠNG NGUYÊN TIẾNG VIỆT – GIỮ GÌN VÀ LAN TỎA VẺ ĐẸP CỦA TIẾNG MẸ ĐẺ

Bé An Tập Viết

Làm sao để con có thể nói “không” khi bị bạn bè rủ rê làm điều sai?