Chú Gấu Piko và Mặt Trời Nửa Đêm

 

Một vùng đất xa xôi phủ đầy băng tuyết, nơi những ngọn núi băng lấp lánh như pha lê, có một chú gấu bắc cực nhỏ tên là Piko. Piko rất thích chơi đùa trên những tảng băng trôi.


Một ngày nọ, Piko đang chơi trò đuổi bắt với những bông tuyết, chú nhận ra điều kỳ lạ. Mặt trời vẫn ở trên cao, chiếu sáng rực rỡ, nhưng bụng chú đã réo và chú cảm thấy buồn ngủ. "Sao mặt trời vẫn chưa đi ngủ nhỉ?" Piko tự hỏi.


Piko chạy về phía hang động của mẹ. "Mẹ ơi!" chú gọi. "Sao mặt trời vẫn chưa đi ngủ? Con buồn ngủ quá rồi!" Mẹ của Piko mỉm cười dịu dàng. "À, Piko yêu quý," mẹ nói, "đây là mặt trời nửa đêm. Ở đây, vào mùa hè, mặt trời không bao giờ lặn đâu."

Piko tròn xoe mắt. Mặt trời không bao giờ lặn ư? Thật là kỳ diệu! Nhưng cũng thật khó hiểu. Chú cố gắng cuộn tròn lại để ngủ, nhưng ánh sáng vàng ấm áp cứ lọt vào hang, khiến chú trằn trọc mãi.


Sáng hôm sau (hay vẫn là "tối hôm qua" nhỉ?), Piko quyết định. Chú sẽ đi tìm hiểu xem tại sao mặt trời lại không chịu đi ngủ. Chú nhét một ít cá khô vào túi và bắt đầu cuộc hành trình nhỏ của mình.


Piko đi qua những cánh đồng tuyết lấp lánh, vượt qua những khối băng xanh biếc. Chú gặp một con cú già tên Hoot đang đậu trên một tảng đá. "Chào Hoot," Piko nói. "Sao bác vẫn thức vậy ạ?"


Hoot chớp mắt chậm rãi. "Chào Piko," Hoot đáp. "Bác cú già này đã quen với mặt trời nửa đêm rồi. Cháu đi đâu mà giờ này còn thức vậy?" Piko kể cho Hoot nghe về thắc mắc của mình. Hoot mỉm cười. "Mặt trời nửa đêm," Hoot giải thích, "là một món quà. Nó cho chúng ta nhiều thời gian hơn để chơi, để săn bắt, để khám phá và để tận hưởng vẻ đẹp của thế giới này."


Piko nhìn lên bầu trời, nơi mặt trời vẫn chiếu sáng rực rỡ. Chú nhìn thấy những con cáo tuyết đang chơi đùa, những chú hải cẩu đang tắm nắng trên băng. Tất cả đều tận hưởng ánh sáng bất tận. Piko cảm thấy một sự ấm áp lan tỏa trong tim, không phải từ mặt trời, mà là từ sự hiểu biết mới mẻ.


Với một trái tim tràn đầy niềm vui, Piko quay trở về nhà. Chú không còn cảm thấy bối rối nữa. Chú chạy vào hang, kể cho mẹ nghe tất cả những gì chú đã học được từ bác Hoot. Mẹ Piko ôm chú vào lòng. "Mẹ biết con sẽ hiểu mà," mẹ nói.



Cuối cùng, Piko cuộn tròn lại. Dù mặt trời vẫn chiếu sáng, nhưng giờ đây chú đã hiểu. Ánh sáng này không phải để ngăn chú ngủ, mà là để cho chú thêm thời gian để mơ những giấc mơ đẹp về những cuộc phiêu lưu dưới ánh mặt trời không bao giờ lặn. Chú gấu nhỏ chìm vào giấc ngủ với một nụ cười trên môi.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

THI TRẠNG NGUYÊN TIẾNG VIỆT – GIỮ GÌN VÀ LAN TỎA VẺ ĐẸP CỦA TIẾNG MẸ ĐẺ

Bé An Tập Viết

Làm sao để con có thể nói “không” khi bị bạn bè rủ rê làm điều sai?