Sứa nhỏ và ánh trăng biển

 


Sâu thẳm dưới đáy đại dương xanh thẳm, nơi ánh sáng mặt trời hiếm khi chạm tới, có một chú sứa nhỏ tên là Nguyệt. Nguyệt rất nhút nhát và thường ẩn mình sau những rặng san hô lấp lánh.


Nguyệt đã nghe nhiều câu chuyện về Ánh Trăng Biển huyền ảo, một thứ ánh sáng lung linh trên mặt nước. Nhưng Nguyệt chưa bao giờ dám bơi lên cao để nhìn thấy nó.

Một đêm nọ, Nguyệt gặp Ông Rùa Khôn, một cụ rùa biển già thông thái. "Ánh trăng biển có một phép màu đặc biệt," Ông Rùa Khôn chậm rãi nói. "Nó giúp mọi thứ phát triển và tỏa sáng từ bên trong."


Nghe vậy, trái tim nhỏ bé của Nguyệt tràn đầy sự tò mò và một tia dũng cảm. "Cháu muốn nhìn thấy Ánh Trăng Biển!" Nguyệt thì thầm. Ông Rùa Khôn mỉm cười khuyến khích.

Nguyệt bắt đầu cuộc hành trình lên phía trên. Con đường thật dài và tối tăm, nhưng Nguyệt không còn sợ hãi như trước nữa.


Chẳng mấy chốc, Nguyệt gặp Cá Heo Sóng, một chú cá heo vui vẻ đang lướt qua. "Đi đâu mà vội thế, bạn nhỏ?" Cá Heo Sóng hỏi, mỉm cười.


Nguyệt kể cho Cá Heo Sóng nghe về Ánh Trăng Biển. Cá Heo Sóng thích thú và nói: "Mình sẽ giúp bạn tìm đường! Cùng đi nào!"


Họ bơi qua những khu rừng tảo biển cao vút và những đàn cá nhỏ lấp lánh. Sau đó, họ gặp Sao Biển Lấp Lánh, một ngôi sao biển rực rỡ đang bám trên một tảng đá.

Sao Biển Lấp Lánh chỉ đường cho họ đến gần mặt nước. "Ánh trăng đang chờ bạn đấy, Nguyệt!" Sao Biển Lấp Lánh nói.


Cuối cùng, Nguyệt vươn tới mặt nước. Một ánh sáng bạc rực rỡ bao trùm lấy chú. Đó chính là Ánh Trăng Biển! Nguyệt cảm thấy một sự dũng cảm và kỳ diệu chưa từng thấy.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

THI TRẠNG NGUYÊN TIẾNG VIỆT – GIỮ GÌN VÀ LAN TỎA VẺ ĐẸP CỦA TIẾNG MẸ ĐẺ

Bé An Tập Viết

Làm sao để con có thể nói “không” khi bị bạn bè rủ rê làm điều sai?