Sóc Tí Và Cây Cầu Lung Lay
Trong một khu rừng xanh tươi, có một chú sóc nhỏ tên là Sóc Tí. Sóc Tí rất nhanh nhẹn và luôn muốn giúp đỡ mọi người.
Sóc Tí muốn góp sức. Chú thấy một khúc gỗ lớn, nghĩ rằng mình có thể tự mình di chuyển nó. "Mình sẽ làm được!" Sóc Tí thì thầm.
Sóc Tí sợ hãi. Chú nhìn xung quanh, thấy không ai để ý. Thế là Sóc Tí vội vàng chạy đi, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Tối đó, Sóc Tí không thể ngủ ngon. Chú cứ nghĩ mãi về cây cầu. Sáng hôm sau, một chú thỏ nhỏ suýt ngã khi đi qua chỗ trụ cầu bị lung lay.
Sóc Tí cảm thấy rất buồn và hối hận. Chú biết mình phải làm gì. Sóc Tí quyết định đi tìm Bác Lửng, người lớn tuổi và khôn ngoan nhất khu rừng.
Sóc Tí kể hết mọi chuyện. Bác Lửng lắng nghe chăm chú. "Ai cũng có lúc mắc lỗi, Sóc Tí ạ," Bác Lửng nói. "Quan trọng là con biết nhận lỗi và sửa lỗi."
Sóc Tí cảm thấy nhẹ nhõm và vui vẻ hơn bao giờ hết. Chú học được một bài học quý giá: trung thực và dũng cảm nhận lỗi sẽ luôn mang lại điều tốt đẹp.
Nhận xét
Đăng nhận xét