Minh và Những Người Bạn Thầm Lặng
Minh thức dậy vào một buổi sáng nắng đẹp, tràn đầy năng lượng. Cậu nghĩ: "Hôm nay sẽ là một ngày tuyệt vời!" Cậu vội vàng ăn sáng và chuẩn bị đi học.
Minh xuống bếp, mong chờ ổ bánh mì thơm lừng mà mẹ cậu thường mua. Nhưng hôm nay, giỏ bánh mì trống rỗng! Mẹ nói: "Hôm nay tiệm bánh của ông Phúc đóng cửa sớm con ạ."
Trên đường đi học, Minh thấy đường phố sạch sẽ tinh tươm. Cậu chưa bao giờ để ý đến điều đó trước đây. Bỗng nhiên, cậu thấy một vỏ kẹo rơi trên vỉa hè.
Xa xa, Minh thấy cô Thanh, người quét dọn đường phố, đang cần mẫn làm việc. Cô ấy cẩn thận quét từng chút rác, làm cho con đường luôn sạch đẹp.
Khi về đến nhà, Minh thấy một lá thư trên bàn. Đó là thư của dì cậu gửi từ xa. "Làm sao lá thư này đến được đây nhỉ?" Minh tự hỏi.
Vừa lúc đó, Minh nghe tiếng chuông xe đạp quen thuộc. Chú Thông, người đưa thư, đang đạp xe ngang qua nhà cậu, trên tay chú là một chồng thư và bưu phẩm.
Buổi tối hôm đó, khi đang làm bài tập, Minh bỗng nghĩ về ông Phúc, cô Thanh và chú Thông. Cậu nhận ra cuộc sống của mình thật tiện lợi nhờ công sức của rất nhiều người.
"Mình phải cảm ơn họ mới được!" Minh nghĩ. Cậu quyết định sẽ làm một điều gì đó để thể hiện lòng biết ơn của mình.
Sáng hôm sau, Minh cùng mẹ nướng một mẻ bánh quy thơm ngon cho ông Phúc. Cậu còn vẽ một tấm thiệp cảm ơn thật đẹp cho cô Thanh và viết một lời nhắn nhỏ cho chú Thông.
Nhận xét
Đăng nhận xét