Minh Và Chú Khủng Long Xanh
Nhưng đôi khi, Minh mải chơi đến nỗi quên mất việc dọn dẹp. Đồ chơi cứ chất đống, quần áo thì vương vãi khắp sàn nhà.
Một buổi sáng đẹp trời, Mẹ Lan nói: "Minh ơi, con có thấy chú khủng long xanh của con ở đâu không? Mẹ thấy phòng mình hơi lộn xộn rồi đấy!"
Minh tìm mãi không thấy chú khủng long yêu quý. Cậu bé bắt đầu cảm thấy buồn. Bố Hùng đến bên và nói: "Nếu chúng ta dọn dẹp gọn gàng, mọi thứ sẽ dễ tìm hơn nhiều, con trai ạ!"
Minh quyết định thử. Cậu bé bắt đầu nhặt từng món đồ chơi, xếp vào giỏ. Đầu tiên là những chiếc xe ô tô, rồi đến những khối xếp hình.
Dọn dẹp thật là mệt! Minh thở phì phò. Nhưng cậu bé nhớ lời Bố Hùng, và nghĩ đến chú khủng long xanh. Minh tiếp tục nhặt quần áo bẩn bỏ vào giỏ giặt.
Cứ thế, Minh dọn dẹp từng chút một. Cậu bé còn tự giác lau bàn học của mình nữa! Căn phòng dần trở nên sạch sẽ và ngăn nắp hơn.
Mẹ Lan và Bố Hùng bước vào, mỉm cười thật tươi. "Con trai của bố mẹ giỏi quá! Con đã tự giác dọn dẹp căn phòng thật gọn gàng!" Bố Hùng ôm Minh vào lòng.
Từ đó, Minh hiểu rằng tự giác làm việc nhà không chỉ giúp tìm thấy đồ vật dễ hơn, mà còn giúp cả nhà có nhiều thời gian vui chơi cùng nhau hơn. Minh rất tự hào về căn phòng của mình!
Nhận xét
Đăng nhận xét