Chiếc áo trắng của bé Khôi

 


Sáng thứ Hai, Khôi mặc chiếc áo trắng mới tinh đến trường. Trước khi đi, mẹ dặn: – Con nhớ giữ áo sạch nhé, đừng chơi đùa ở chỗ bùn đất.


Khôi vui vẻ gật đầu. Cậu bé rất thích chiếc áo mới của mình và tự nhủ sẽ giữ gìn thật cẩn thận.

Nhưng giờ ra chơi, Khôi cùng các bạn đá bóng ở sân sau. Tiếng cười nói rộn ràng khắp sân.

Chẳng để ý, quả bóng lăn vào một vũng nước bùn gần đó. Khôi nhanh chân chạy theo bóng.

Khi chạy theo bóng, Khôi không kịp tránh, áo và quần của cậu bé bị dính nhiều vết bẩn. Chiếc áo trắng giờ đã lem nhem bùn đất.


Vào lớp, Khôi thấy các bạn ai cũng áo quần sạch sẽ, gọn gàng. Còn mình thì lem nhem bùn đất. Khôi ngại quá, cúi gằm mặt xuống.


Cô giáo nhẹ nhàng đến gần Khôi. Cô xoa đầu cậu bé và nói bằng giọng ấm áp: – Con cần giữ quần áo sạch sẽ để luôn gọn gàng và tự tin.


Cô giáo tiếp lời: – Lần sau, nếu chơi bóng thì con nên chọn sân khô và cẩn thận hơn để tránh làm bẩn quần áo nhé.


Từ hôm đó, Khôi biết chú ý hơn. Trước khi ăn hoặc chơi những trò dễ bẩn, Khôi khoác thêm áo khoác mỏng để bảo vệ chiếc áo trắng của mình.


Và Khôi luôn cẩn thận khi ngồi hoặc chơi gần chỗ bẩn. Nhờ vậy, quần áo của Khôi lúc nào cũng gọn gàng, sạch sẽ. Khôi luôn tự tin và vui vẻ đến trường mỗi ngày.


                         

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

THI TRẠNG NGUYÊN TIẾNG VIỆT – GIỮ GÌN VÀ LAN TỎA VẺ ĐẸP CỦA TIẾNG MẸ ĐẺ

Bé An Tập Viết

Làm sao để con có thể nói “không” khi bị bạn bè rủ rê làm điều sai?