Bách và Niềm Vui Lao Động

 


Bách là một cậu bé lanh lợi, yêu thích những trò chơi điện tử và những cuộc phiêu lưu trong trí tưởng tượng. Mỗi khi mẹ nhờ giúp việc nhà, Bách thường thở dài thườn thượt.


Một buổi sáng đẹp trời, ông nội nhờ Bách ra sân nhặt lá rụng. Bách nhăn mặt, nghĩ bụng: "Ôi, sao mà nhiều lá thế này! Chơi game vui hơn nhiều!"


Ông nội thấy vậy, liền đến bên Bách, xoa đầu cậu bé và nói: "Cháu biết không, mỗi chiếc lá được nhặt đi là một bước chân của khu vườn trở nên gọn gàng hơn đấy. Cứ thử xem, mỗi lần nhặt được một nắm lá, cháu sẽ thấy vui hơn một chút."


Bách nghe lời ông, bắt đầu nhặt từng nắm lá một. Ban đầu còn chậm chạp, nhưng dần dần, cậu bé thấy việc này cũng không tệ lắm. Khi nhìn thấy một góc sân đã sạch bong, Bách mỉm cười.


"Tuyệt vời lắm, Bách!" ông nội khen. "Giờ thì cùng ông tưới cây nhé? Những bông hoa này sẽ rất vui khi được uống nước đấy."


Bách cẩn thận tưới từng gốc cây, từng bông hoa. Cậu bé cảm thấy như mình đang trò chuyện với chúng vậy. Những giọt nước mát lành làm những bông hoa tươi tắn hơn hẳn.


Chiều hôm đó, khi đi ngang qua nhà bác hàng xóm, Bách thấy bác đang vất vả xách túi đồ nặng. Không ngần ngại, Bách chạy lại: "Bác ơi, để cháu giúp bác một tay ạ!"


Bác hàng xóm rất vui và cảm ơn Bách rối rít. Từ hôm đó, Bách không còn ngại làm việc nhà nữa. Cậu bé tự giác dọn dẹp phòng mình, giúp mẹ rửa bát, và còn xung phong lau bàn ăn.


Mẹ và ông nội rất tự hào về Bách. "Con trai của mẹ đã lớn thật rồi!" mẹ nói. Bách cảm thấy một niềm vui lớn lao khi thấy mọi người xung quanh đều vui vẻ vì những việc mình làm.


Bách nhận ra rằng, lao động không chỉ là nhiệm vụ, mà còn là niềm vui, là cách để cậu bé thể hiện tình yêu thương và sự quan tâm đến mọi người. Từ đó, Bách luôn yêu thích lao động.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Làm sao để con có thể nói “không” khi bị bạn bè rủ rê làm điều sai?

Bé An Tập Viết

BROWN RABBIT AND BLACK SQUIRREL GO TO SCHOOL ON TIME