"Hòa Đại Oán, Tất Hữu Dư Oán": Bài Học Từ Lão Tử Về Sức Mạnh Của Lòng Vị Tha Và Thiện Chí Trong Giáo Dục

 Trong hành trình "trồng người", chúng ta không chỉ dạy kiến thức mà còn phải đối mặt với những xung đột, những "hiềm khích", dù lớn hay nhỏ, giữa các em học sinh. Đôi khi, chúng ta cố gắng "hòa giải" một cách nhanh chóng, nhưng liệu đó có phải là cách giải quyết triệt để? Lão Tử, với trí tuệ uyên thâm trong Đạo Đức Kinh, đã chỉ ra một sự thật sâu sắc: khi những oán hận lớn được "hòa giải" một cách cưỡng ép hoặc không trọn vẹn, chúng vẫn sẽ để lại dư âm, để lại những vết sẹo không thể xóa nhòa.


Chương 79 của Đạo Đức Kinh là một lời chỉ dẫn vô cùng quý giá, giúp chúng ta nhìn nhận lại cách mình xử lý xung đột trong lớp học, cách mình xây dựng mối quan hệ thầy trò và bạn bè, và cách mình nuôi dưỡng tinh thần vị tha, công bằng trong môi trường giáo dục:

"Hòa đại oán, tất hữu dư oán, An khả dĩ vi thiện. Thị dĩ thánh nhơn, Chấp tả khế nhi bất trách ư nhơn. Hữu đức tư khế, Vô đức tư triệt. Thiên Đạo vô thân, Thường dữ thiện nhơn."

(Hòa giải oán lớn, ắt còn dư oán, làm sao có thể xem là tốt đẹp được? Vì thế, bậc Thánh nhân cầm khế ước bên trái mà không đòi hỏi ở người khác. Người có đức thì nghĩ đến khế ước (thực hiện nghĩa vụ), người vô đức thì nghĩ đến sự bóc lột (đòi quyền lợi). Đạo Trời không thiên vị, thường giúp đỡ người lương thiện.)

Những lời răn này của Lão Tử, tuy ngắn gọn và mang tính ẩn dụ sâu xa, nhưng lại chứa đựng những bài học vô cùng thiết thực cho người thầy tiểu học – những người đang uốn nắn những tâm hồn trẻ thơ.


1. "Hòa Đại Oán, Tất Hữu Dư Oán": Sự Thật Về Hòa Giải Không Trọn Vẹn

Lão Tử bắt đầu bằng một quan sát thực tế về việc giải quyết xung đột:

  • "Hòa đại oán, tất hữu dư oán, An khả dĩ vi thiện."Hòa giải oán lớn, ắt còn dư oán, làm sao có thể xem là tốt đẹp được?

    • Khi hai bên có mâu thuẫn sâu sắc, việc "hòa giải" bề ngoài mà không giải quyết tận gốc vấn đề, không có sự tha thứ thực sự từ hai phía, sẽ chỉ để lại những "dư oán" – những cảm xúc tiêu cực còn âm ỉ, có thể bùng phát bất cứ lúc nào. Sự "hòa giải" như vậy không thể coi là "thiện" (tốt đẹp).

  • Trong giáo dục:

    • Giải quyết xung đột triệt để: Trong lớp học, khi các em có mâu thuẫn, tranh cãi, người thầy không nên chỉ bắt các em làm hòa cho xong chuyện. Việc này có thể khiến các em "làm hòa" trên bề mặt, nhưng trong lòng vẫn còn ấm ức, giận dỗi.

    • Giúp học sinh tha thứ: Chúng ta cần giúp các em hiểu rõ nguyên nhân mâu thuẫn, khuyến khích các em bày tỏ cảm xúc, và quan trọng nhất là hướng dẫn các em học cách tha thứ, bỏ qua lỗi lầm của bạn. Chỉ khi các em thực sự buông bỏ "oán hận", sự hòa giải mới thực sự tốt đẹp.


2. "Chấp Tả Khế Nhi Bất Trách Ư Nhơn": Lòng Vị Tha Của Bậc Thánh Nhân

Lão Tử sau đó đưa ra hình ảnh của bậc Thánh nhân trong việc xử lý "khế ước":

  • "Thị dĩ Thánh nhơn, Chấp tả khế nhi bất trách ư nhơn."Vì thế, bậc Thánh nhân cầm khế ước bên trái mà không đòi hỏi ở người khác.

    • Thời Lão Tử, "khế ước" (khế) thường là một thẻ tre hoặc gỗ được xẻ đôi, mỗi bên giữ một nửa để đối chiếu. "Tả khế" (khế bên trái) thường là phần của người cho vay hoặc người đòi hỏi. Tuy nhiên, bậc Thánh nhân, dù nắm giữ phần khế ước cho phép mình đòi hỏi, nhưng lại không truy cứu, không đòi hỏi người khác phải trả nợ hay thực hiện nghĩa vụ. Đây là một hành động của lòng vị tha, sự bao dung và không chấp nhặt.

  • Trong giáo dục:

    • Thầy cô bao dung: Người thầy cần có lòng bao dung như bậc Thánh nhân. Khi học sinh mắc lỗi, không thực hiện đúng lời hứa, thay vì trách móc, phạt nặng, chúng ta nên khoan dung, cho các em cơ hội sửa sai. Chúng ta "nắm giữ" quyền khiển trách, nhưng lại "không đòi hỏi" sự trừng phạt.

    • Xây dựng niềm tin: Chính sự bao dung này sẽ giúp xây dựng lòng tin, khiến học sinh cảm thấy an toàn để chia sẻ và sửa đổi, chứ không phải sợ hãi mà che giấu lỗi lầm.


3. "Hữu Đức Tư Khế, Vô Đức Tư Triệt": Sự Khác Biệt Giữa Người Có Đức và Vô Đức

Lão Tử phân biệt rõ ràng phẩm chất của con người qua hành động liên quan đến "khế ước":

  • "Hữu đức tư khế, Vô đức tư triệt."Người có đức thì nghĩ đến khế ước (thực hiện nghĩa vụ), người vô đức thì nghĩ đến sự bóc lột (đòi quyền lợi).

    • "Tư khế" (思契) là nghĩ đến khế ước, tức là nghĩ đến trách nhiệm, nghĩa vụ của mình. "Tư triệt" (思徹) là nghĩ đến sự triệt tiêu, bóc lột, đòi hỏi quyền lợi từ người khác. Người có đạo đức luôn tự giác thực hiện phần việc của mình, còn người vô đức thì chỉ biết đòi hỏi và lợi dụng.

  • Trong giáo dục:

    • Dạy học sinh tinh thần trách nhiệm: Chúng ta cần dạy các em về tinh thần trách nhiệm, tự giác làm bài, tự giác giúp đỡ bạn bè, tự giác thực hiện nội quy lớp học (tư khế).

    • Chỉ ra thói ích kỷ: Đồng thời, chúng ta cũng cần giúp các em nhận ra những hành vi ích kỷ, chỉ biết đòi hỏi quyền lợi mà không làm tròn bổn phận (tư triệt), và hướng các em đến những giá trị tốt đẹp hơn.


4. "Thiên Đạo Vô Thân, Thường Dữ Thiện Nhơn": Công Lý Của Đạo Trời

Cuối cùng, Lão Tử khẳng định một quy luật công bằng của vũ trụ:

  • "Thiên Đạo vô thân, Thường dữ thiện nhơn."Đạo Trời không thiên vị, thường giúp đỡ người lương thiện.

    • "Vô thân" (無親) là không có ai thân thuộc, không thiên vị. Đạo Trời không ưu ái bất cứ ai. Nó vận hành theo quy luật tự nhiên, công bằng, và luôn hướng đến sự cân bằng. Những người sống lương thiện, có đức hạnh sẽ được Đạo Trời ủng hộ, ban phước.

  • Trong giáo dục:

    • Công bằng và nhân quả: Người thầy cần giúp học sinh hiểu rằng cuộc sống có những quy luật công bằng. Những hành động tốt bụng, sự chăm chỉ, lòng trung thực sẽ mang lại những kết quả tốt đẹp. Ngược lại, những hành vi tiêu cực sẽ dẫn đến những hậu quả không mong muốn.

    • Tin tưởng vào sự lương thiện: Dù đôi khi chúng ta thấy cái xấu tạm thời lấn át, nhưng chúng ta phải tin tưởng vào "Đạo Trời", tin rằng sự lương thiện, lòng tốt sẽ luôn được đền đáp xứng đáng. Điều này sẽ giúp chúng ta kiên trì gieo những hạt mầm thiện cho các em.


Lời Kết: Người Thầy Gieo Mầm Vị Tha và Đức Hạnh

Chương 79 của Đạo Đức Kinh là một lời nhắc nhở sâu sắc về sức mạnh của lòng vị tha, sự bao dung và tinh thần trách nhiệm trong công việc giáo dục. Nó mời gọi chúng ta:

  • Giải quyết xung đột từ gốc rễ: Hãy giúp các em tha thứ thật lòng, không để lại "dư oán" trong tâm hồn.

  • Thực hành sự bao dung: Hãy "nắm giữ khế ước mà không đòi hỏi", cho học sinh cơ hội sửa sai bằng tình yêu thương.

  • Nuôi dưỡng tinh thần trách nhiệm: Dạy các em biết tự giác làm tròn bổn phận và tránh thói ích kỷ.

  • Tin tưởng vào công lý của Đạo: Hãy gieo những hạt mầm thiện, tin rằng "Đạo Trời" sẽ luôn ủng hộ những điều tốt đẹp.

Khi chúng ta thực hành những nguyên tắc này, chúng ta sẽ không chỉ tạo ra một lớp học tràn đầy sự bình an, tình yêu thương và sự phát triển bền vững, mà còn tìm thấy sự an nhiên, hạnh phúc thực sự trong chính tâm hồn mình. Đó chính là con đường để trở thành một người thầy vĩ đại theo Đạo.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Làm sao để con có thể nói “không” khi bị bạn bè rủ rê làm điều sai?

Bé An Tập Viết

BROWN RABBIT AND BLACK SQUIRREL GO TO SCHOOL ON TIME