Trẻ 9 tuổi – Khi con bắt đầu biết giữ bí mật
Khi con lên 9 tuổi, nhiều cha mẹ ngạc nhiên khi thấy con không còn “kể hết mọi chuyện” như trước.
“Hôm nay ở lớp có gì vui không?”
“Không có gì đâu ạ.”
Hay đôi khi phát hiện con làm điều gì đó mà không
hề chia sẻ trước.
Đừng vội lo lắng. Việc trẻ 9 tuổi bắt đầu giữ bí mật
là một dấu hiệu quan trọng cho thấy con đang bước vào giai đoạn phát triển
nhận thức và cảm xúc sâu sắc hơn – giai đoạn mà con bắt đầu có “thế giới
nội tâm” riêng.
1. Trẻ bắt đầu
có nhu cầu riêng tư
Khi bước vào độ tuổi này, thế giới của trẻ không chỉ
xoay quanh việc học kiến thức ở trường. Các con bắt đầu hành trình khám phá và
định hình bản thân trong một bối cảnh rộng lớn hơn. Trẻ sẽ có những thay đổi
đáng kể về nhận thức và cảm xúc:
Nhìn nhận mình
là ai trong tập thể: Con bắt đầu ý thức rõ hơn về vị trí, vai trò và hình
ảnh của mình trong mắt bạn bè, thầy cô.
Quan tâm đến
cảm xúc của người khác: Trẻ dần biết để ý đến cảm xúc của những người xung
quanh và hiểu rằng hành động của mình có thể ảnh hưởng đến người khác.
Biết tự đánh
giá và so sánh bản thân: Con bắt đầu tự nhìn nhận năng lực, điểm mạnh, điểm
yếu của mình và so sánh bản thân với các bạn đồng trang lứa.
Tất cả những thay đổi này dẫn đến một nhu cầu mới mẻ
và tự nhiên ở trẻ: nhu cầu về sự riêng tư. Con có thể thể hiện điều này
qua các hành vi như:
Không kể hết
chuyện ở lớp: Trẻ có thể không chia sẻ chi tiết mọi việc xảy ra ở trường, đặc biệt là
những câu chuyện liên quan đến mâu thuẫn hay cảm xúc cá nhân.
Giữ lại cảm xúc
khi buồn hoặc bị tổn thương: Thay vì thể hiện ra ngay lập tức, con có thể chọn giữ
lại những cảm xúc tiêu cực như buồn bã, thất vọng hay tổn thương cho riêng
mình.
Chỉ chọn lọc kể
với người mình "thấy tin tưởng": Trẻ bắt đầu có sự chọn lọc trong việc chia sẻ thông
tin. Con chỉ mở lòng với những người mà con cảm thấy thực sự an toàn và tin
tưởng để chia sẻ những điều riêng tư.
Điều này không
có nghĩa là con đang giấu giếm điều gì xấu xa hay có ý định không tốt. Đơn giản là
trẻ đang trong quá trình học cách tự xử lý cảm xúc, tự đối diện và giải
quyết các vấn đề cá nhân một cách độc lập hơn. Đây là một bước quan trọng
trong quá trình trưởng thành và phát triển của trẻ. Cha mẹ và người lớn cần tôn
trọng nhu cầu này và tạo một môi trường an toàn, tin cậy để con cảm thấy thoải
mái khi cần chia sẻ.
2. Bắt đầu có những mối
quan hệ "gắn kết đặc biệt"
Thế
giới xã hội của trẻ bắt đầu mở rộng và trở nên phức tạp hơn. Các con không chỉ
dừng lại ở việc chơi chung mà còn hình thành những mối quan hệ bạn bè khăng
khít và sâu sắc hơn. Trẻ có thể bắt đầu có những mối quan hệ
"gắn kết đặc biệt", thể hiện qua các hình thức như:
Bạn thân bí mật: Con có thể có một hoặc một vài người bạn mà
con tin tưởng để chia sẻ những điều thầm kín, những suy nghĩ riêng tư mà con
không muốn người lớn biết.
Nhóm bạn nhỏ riêng: Trẻ có thể hình thành những nhóm bạn thân
thiết, có những quy tắc, trò chơi, hoặc thậm chí là "mật mã" riêng mà
chỉ các thành viên trong nhóm mới hiểu.
Lời hứa giữa hai người: Các con có thể có những lời hứa, lời thề
"không phản bội" nhau, thể hiện sự gắn bó và lòng trung thành cao độ
trong tình bạn.
Sự sợ hãi bị cấm đoán, phán xét
Điều đáng chú ý là đôi khi, trẻ sợ cha mẹ biết về
những mối quan hệ hay những chuyện riêng tư này vì lo lắng bị cấm đoán
hoặc phán xét. Điều này xuất phát từ mong muốn tự chủ và bảo vệ không
gian riêng tư của mình.
Ví dụ cụ thể:
Con từng giúp bạn che giấu việc bị điểm kém: Trẻ có thể cảm thấy phải có trách nhiệm bảo
vệ bạn mình, hoặc sợ rằng nếu người lớn biết sẽ gây rắc rối cho bạn.
Con từng bị bạn thân nói xấu nhưng không dám kể: Đây là một tình huống khó xử. Trẻ có thể
không dám chia sẻ vì xấu hổ, sợ bị cha mẹ trách móc, hoặc sợ rằng việc kể ra sẽ
làm rạn nứt thêm tình bạn.
Tầm quan trọng của sự an toàn
Nếu người lớn không tạo được một cảm giác an toàn, thấu hiểu và
không phán xét, trẻ sẽ càng có xu hướng thu mình hơn.
Khi không cảm thấy được tin tưởng hoặc sợ bị chỉ trích, trẻ sẽ ít chia sẻ những
vấn đề cá nhân, dù là những khó khăn trong các mối quan hệ bạn bè. Điều này có
thể khiến cha mẹ và giáo viên bỏ lỡ cơ hội hỗ trợ con giải quyết các vấn đề,
hoặc thậm chí là bỏ qua những dấu hiệu của các vấn đề nghiêm trọng hơn.
Vì vậy, việc xây dựng một môi trường giao tiếp cởi mở, nơi trẻ cảm thấy
được lắng nghe và tôn trọng, là chìa khóa để duy trì sự kết nối với con trong
giai đoạn quan trọng này.
3. Phát triển khả năng
tự đánh giá và... bắt đầu tự ti
Khi
trẻ bước sang tuổi thứ 9, khả năng nhận thức và tư duy của các con phát triển
mạnh mẽ hơn, đặc biệt là khả năng tự đánh giá bản thân. Đây là
một bước tiến quan trọng trong quá trình trưởng thành, nhưng cũng đi kèm với
những thách thức mới. Con bắt đầu:
So sánh mình với bạn bè một cách sâu sắc hơn: Không chỉ dừng lại ở việc so sánh điểm số,
trẻ còn để ý đến ngoại hình, thành tích học tập, tài năng (ví dụ: vẽ đẹp, hát
hay, chơi thể thao giỏi) của bạn bè xung quanh.
Dễ cảm thấy mình chưa đủ giỏi, chưa đủ tốt: Khi liên tục so sánh, trẻ có xu hướng tập
trung vào những điểm mà mình nghĩ là kém hơn người khác, dẫn đến cảm giác tự
ti, cho rằng mình không bằng bạn bè.
Điều
này khiến trẻ 9 tuổi dễ có những "cơn khủng hoảng nhỏ"
về bản thân, đôi khi thể hiện qua những câu nói đầy cảm xúc và tiêu cực như:
- "Con
thấy con không được ai thích."
- "Con
ngu dốt lắm."
- "Con
ước gì con là người khác..."
Những câu nói này không chỉ là lời than vãn mà còn là dấu hiệu cho thấy
trẻ đang thực sự trải qua sự đấu tranh nội tâm, cảm thấy áp lực và thiếu tự
tin. Các con chưa có đủ kinh nghiệm sống và khả năng tự trấn an để vượt qua
những cảm xúc này một cách dễ dàng.
Vai trò của sự đồng hành tinh tế từ người lớn
Chính vì vậy, sự đồng hành tinh tế của người lớn đóng
vai trò quyết định trong giai đoạn này. Cha mẹ và giáo viên cần:
Lắng nghe con một cách chân thành: Cho phép con thể hiện cảm xúc mà không phán
xét, để con biết rằng mình luôn có chỗ dựa an toàn.
Ghi nhận nỗ lực và quá trình thay vì chỉ kết quả: Giúp con hiểu rằng giá trị của bản thân
không nằm ở việc con giỏi hơn ai khác, mà ở sự cố gắng, nỗ lực và những gì con
đã học được.
Nhấn mạnh điểm mạnh và tài năng riêng của con: Giúp con nhận ra những giá trị độc đáo của bản
thân, khuyến khích con phát triển những sở trường đó.
Dạy con cách đối diện với cảm xúc tiêu cực: Hướng dẫn con những cách lành mạnh để giải tỏa
căng thẳng và vượt qua những suy nghĩ tự ti.
Sự hỗ trợ đúng lúc và đúng cách sẽ giúp trẻ xây dựng lòng tự trọng, tự
tin vào bản thân và phát triển một cái nhìn tích cực về mình, ngay cả khi đối
diện với những so sánh xã hội.
4. Cha mẹ cần làm gì khi
con bắt đầu "giữ bí mật"?
Khi
trẻ bắt đầu có những "bí mật" riêng, đây là dấu hiệu của sự trưởng
thành và nhu cầu về không gian cá nhân. Thay vì lo lắng hay thúc ép, cha mẹ cần
có cách tiếp cận tinh tế để duy trì sự kết nối và giúp con học cách xử lý cảm
xúc một cách lành mạnh.
Xây dựng niềm tin
Việc
đầu tiên và quan trọng nhất là xây dựng một nền tảng niềm tin vững chắc.
Tuyệt đối tránh những lời chất vấn gay gắt: Những câu hỏi mang tính buộc tội như: "Sao
giấu mẹ chuyện đó? Con dám làm mà không dám nói hả?" chỉ khiến con
cảm thấy bị tấn công, phán xét và càng khép mình hơn. Trẻ sẽ
học được rằng chia sẻ bí mật với cha mẹ sẽ dẫn đến hậu quả tiêu cực, và do đó
sẽ không dám mở lòng nữa.
Thay vào đó, hãy thể hiện sự tôn trọng và sẵn sàng
lắng nghe: Nói với con rằng: "Mẹ
tôn trọng việc con chưa muốn chia sẻ. Khi nào sẵn sàng, mẹ luôn ở đây để lắng
nghe." Lời nói này thể hiện sự thấu hiểu, kiên nhẫn và cho con thấy
rằng dù con có giữ bí mật, tình yêu thương và sự ủng hộ của cha mẹ vẫn không
thay đổi. Điều này tạo ra một không gian an toàn để con tự nguyện chia sẻ khi
con đã sẵn sàng.
Dạy con cách xử lý cảm xúc
Không phải lúc nào con cũng sẵn sàng nói ra điều mình đang nghĩ hoặc
cảm thấy. Cha mẹ cần hướng dẫn con những cách lành mạnh để giải tỏa và xử lý
cảm xúc.
Không ép con phải kể hết: Thay vì cố gắng "moi" thông tin, hãy chấp
nhận rằng có những điều con cần thời gian để tự sắp xếp hoặc không muốn chia sẻ
ngay lập tức. Ép buộc chỉ làm tăng thêm áp lực và khiến con phản kháng.
Hướng dẫn con những phương pháp biểu đạt gián tiếp: Gợi ý cho con những cách khác để giải tỏa cảm xúc:
Viết nhật ký: Đây là cách tuyệt vời để con ghi lại suy
nghĩ, cảm xúc mà không sợ bị ai phán xét.
Vẽ tranh: Nghệ thuật có thể là một kênh hiệu quả để
con biểu đạt những điều khó nói bằng lời.
Nói chuyện gián tiếp: Thảo luận về các nhân vật trong truyện, phim
hoạt hình, hoặc các tình huống giả định có thể giúp con liên hệ với cảm xúc của
mình và mở lòng chia sẻ mà không cảm thấy trực tiếp bị "điều tra".
Quan sát dấu hiệu bất thường
Mặc dù việc có bí mật là bình thường, nhưng cha mẹ cần cảnh giác với
những dấu hiệu cho thấy con đang gặp khó khăn nghiêm trọng.
Chú ý đến sự thay đổi hành vi: Nếu con thường xuyên im lặng, buồn bã kéo
dài, cáu gắt bất thường, hoặc thu mình khỏi các hoạt động quen thuộc,
đây có thể là dấu hiệu của một vấn đề lớn hơn cần được quan tâm.
Nhẹ nhàng hỏi thăm và kết nối thông qua hoạt động cùng
làm: Thay vì chất vấn trực tiếp,
hãy tạo cơ hội để kết nối với con một cách tự nhiên và thoải mái thông qua
những hoạt động mà cả hai cùng yêu thích.
Ví dụ:
Nấu ăn cùng nhau: Đây là lúc tuyệt vời để trò chuyện nhẹ
nhàng.
Dắt con đi dạo: Không gian mở và không áp lực có thể giúp
con dễ mở lòng hơn.
Chơi boardgame hoặc các trò chơi khác: Khi tâm trạng thoải mái, con có thể vô tình
tiết lộ những điều mình đang nghĩ. Trong những khoảnh khắc này, hãy thể hiện sự
quan tâm một cách tinh tế, để con biết rằng bạn luôn ở bên cạnh và sẵn sàng lắng
nghe khi con cần.
5. Giáo viên cần lưu ý
điều gì?
Trong
môi trường học đường, giáo viên đóng vai trò then chốt trong việc định hình
trải nghiệm xã hội và học tập của trẻ 9 tuổi. Ở độ tuổi này, môi trường lớp học
không chỉ là nơi học kiến thức mà còn là nơi các con bắt đầu phát triển các kỹ
năng xã hội phức tạp.
Ở trường, trẻ 9 tuổi đã bắt đầu
xuất hiện những biểu hiện xã hội mới:
Nhóm bạn chơi thân – có thể có xích mích, ganh
đua: Trẻ bắt đầu hình
thành những nhóm bạn thân thiết. Những nhóm này rất quan trọng đối với trẻ,
nhưng cũng có thể dẫn đến những mâu thuẫn nhỏ, xích mích hay ganh đua, đòi hỏi
giáo viên cần quan sát và can thiệp kịp thời.
Hiện tượng “tẩy chay”, “không chơi với bạn X”
(dù nhỏ): Dù chưa ở mức
độ nghiêm trọng như bắt nạt, nhưng những biểu hiện "tẩy chay" nhỏ như
không cho bạn tham gia vào trò chơi, hay cố tình bỏ qua một bạn nào đó đã có thể
xuất hiện. Điều này có thể gây tổn thương lớn đến tâm lý của trẻ bị cô lập.
Áp lực học tập từ bài kiểm tra, bài thi: Khác với những năm đầu tiểu học, trẻ 9 tuổi
bắt đầu phải đối mặt với áp lực rõ rệt hơn từ các bài kiểm tra, bài thi, đặc biệt
là khi các con có xu hướng so sánh kết quả học tập giữa các bạn.
Giáo viên nên:
Để hỗ trợ trẻ vượt qua những thử thách này và phát triển toàn diện,
giáo viên có những vai trò quan trọng sau:
Tạo không gian lớp học ấm áp, khuyến khích tôn
trọng sự khác biệt: Xây
dựng một môi trường nơi mọi học sinh đều cảm thấy an toàn, được chào đón và được
tôn trọng. Giáo viên nên nhấn mạnh sự đa dạng và giá trị của từng cá nhân, dạy
các em cách chấp nhận và trân trọng những điểm khác biệt của bạn bè, thay vì
phán xét hay cô lập.
Chú ý đến những học sinh hay ngồi một mình, ít
phát biểu: Những học
sinh này có thể đang gặp khó khăn trong việc kết nối với bạn bè hoặc đang có những
vấn đề tâm lý cần được quan tâm. Giáo viên nên dành thời gian trò chuyện riêng,
động viên các em tham gia vào các hoạt động chung một cách nhẹ nhàng, hoặc tìm
hiểu nguyên nhân sâu xa của sự thu mình.
Tổ chức các hoạt động nhóm xoay vòng để học
sinh không bị “gắn mác” cố định: Thay vì để học sinh tự chọn nhóm, giáo viên nên chủ động sắp xếp các
nhóm học tập hoặc hoạt động theo hình thức xoay vòng. Điều này giúp các em có
cơ hội làm việc và tương tác với nhiều bạn khác nhau, phá vỡ các rào cản xã hội
và ngăn chặn việc hình thành các nhóm độc quyền hay hiện tượng "tẩy
chay". Đồng thời, cách này cũng giúp mỗi học sinh không bị "gắn
mác" cố định với một vai trò hay nhóm bạn nào đó.
Bằng cách áp dụng những phương pháp này, giáo viên có thể tạo ra một
môi trường học tập không chỉ hiệu quả về kiến thức mà còn nuôi dưỡng sự phát
triển xã hội và cảm xúc lành mạnh cho trẻ 9 tuổi.
6. Tránh những sai lầm
phổ biến
Để
đồng hành cùng trẻ một cách hiệu quả, cha mẹ và người lớn cần đặc biệt lưu ý
tránh những sai lầm phổ biến dưới đây, vì chúng có thể gây tổn hại nghiêm trọng
đến lòng tin và sự phát triển tâm lý của con.
Ép con kể hết mọi thứ
Khi
con bắt đầu có không gian riêng tư và những bí mật của riêng mình, việc cha mẹ
cố gắng ép buộc con kể hết mọi thứ sẽ tạo ra áp lực rất lớn.
Trẻ sẽ cảm thấy bị xâm phạm quyền riêng tư, bị "điều tra" thay vì
được thấu hiểu. Điều này không chỉ gây căng thẳng mà còn dẫn đến mất
kết nối giữa cha mẹ và con cái, khiến con càng muốn che giấu hơn nữa.
Cười nhạo, xem nhẹ cảm xúc của con
Trẻ rất nhạy cảm với cảm xúc của
mình và người khác. Nếu cha mẹ cười nhạo, hay xem nhẹ những cảm xúc
(dù là sự buồn bã về một chuyện nhỏ, hay nỗi lo sợ vô cớ) của con, trẻ sẽ cảm
thấy bị tổn thương, không được thấu hiểu và không đáng tin cậy. Ví dụ, khi con
buồn vì một chuyện ở trường mà bạn nói: "Có mỗi thế mà cũng khóc à?",
điều này sẽ khiến con nghĩ rằng cảm xúc của mình không quan trọng và không dám
chia sẻ nữa.
So sánh con với bạn bè, anh chị em
Việc so sánh con với bạn bè hoặc anh chị em là một sai
lầm nghiêm trọng có thể tăng nguy cơ tự ti ở trẻ. Mỗi đứa trẻ
là một cá thể độc đáo với những điểm mạnh và điểm yếu riêng. Khi bị so sánh,
con có thể cảm thấy mình không đủ tốt, không được yêu thương bằng người khác,
dẫn đến sự đố kỵ, mặc cảm và ảnh hưởng tiêu cực đến lòng tự trọng.
Hãy trở thành "người bạn đáng tin" của con, không phải là
"thẩm vấn viên" trong gia đình
Thay vì mắc phải những sai lầm trên, cha mẹ hãy cố gắng trở thành một "người
bạn đáng tin" của con. Điều này có nghĩa là:
- Lắng
nghe nhiều hơn nói:
Cho con không gian để chia sẻ mà không bị ngắt lời hay phán xét.
- Tôn
trọng ranh giới:
Chấp nhận rằng con có quyền có những không gian và suy nghĩ riêng tư.
- Thể
hiện sự thấu hiểu và đồng cảm: Giúp con gọi tên và xử lý cảm xúc của mình.
- Tạo
môi trường an toàn:
Để con biết rằng dù có chuyện gì xảy ra, con luôn có thể tìm đến cha mẹ để
được hỗ trợ mà không sợ bị chỉ trích hay trách móc.
Bằng cách xây dựng mối quan hệ dựa trên sự tin tưởng và tôn trọng, cha
mẹ sẽ giúp con phát triển một cách khỏe mạnh và tự tin, đồng thời duy trì được
sợi dây kết nối bền chặt với con trong hành trình lớn khôn.
Tóm lại: Trẻ 9 tuổi
không còn là một đứa trẻ ngây thơ hồn nhiên như trước. Con bắt đầu bước vào thế
giới của những cảm xúc phức tạp, những suy nghĩ riêng tư và những điều mà người
lớn cần tinh tế để nhìn thấy.
Hãy cho con không gian được giữ bí mật – nhưng luôn tạo cảm giác rằng “khi con cần, ba mẹ luôn ở đây.”

Nhận xét
Đăng nhận xét